Poems of Hồ Xuân Hương : 泣翁府永祥 - Khóc ông phủ Vĩnh-Tường


泣翁府永祥Khóc ông phủ Vĩnh-Tường
𤾓𢆥翁府永祥喂
丐𡢻𠀧生㐌呂耒
墫秩文章𠀧𡱩坦
捻蹤弧矢𦊚方𡗶
幹斤造化淶兜秩
𠰘襊乾坤紩秩耒
𠄩𠤩𣎃𡗶羅買祝
𤾓𢆥翁府永祥喂
Trăm năm ông phủ Vĩnh-Tường ơi
Cái nợ ba sinh đã giả rồi
Chôn chặt văn chương ba thước đất
Ném tung hồ thỉ bốn phương trời
Cán cân tạo hoá rơi đâu mất
Miệng túi tàn khôn thắt chặt rồi
Hai bảy tháng trời là mấy chốc
Trăm năm ông phủ Vĩnh-Tường ơi.
Ghi chú
Truyền thuyết về bà nói rằng bà đã yêu vị hôn phu thứ nhất này, viên tuần phủ của vùng Vĩnh Tường. 100 năm là câu nói ước định cho đời người; 27 tháng là tất cả những gì họ có với nhau. Nhưng Hoàng Xuân Hãn biện minh rằng ông phủ này không thể nào là chồng của bà được. Nợ ba sinh là “món nợ tình phải trả trong ba kiếp (ba hoá thân liên tiếp).” Bài thơ này lấy dạng lời than khóc đám tang.